Kênh đào Panama bức tường thép từ Phi Châu
Bắt
đầu từ giấc mơ kết nối thế giới bằng cách xây dựng một tuyến biển qua hai lục
địa, kênh đào Panama đã được xây dựng trong 3 thập kỉ bằng mồ hôi công sức của
rất nhiều người. Năm 1994, kênh đào được Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ công
nhận là 1 trong 7 thành tựu kỹ thuật xây dựng lớn nhất của thế giới hiện đại.
Kênh
đào Panama sứ mệnh kết nối hai đại dương
Cắt
ngang eo đất Panama tại Trung Mỹ, nối Đại Tây Dương với Thái Bình Dương, kênh
đào được xây dựng với mục đích để tàu bè giữa 2 đại dương có thể qua lại. Công
trình đóng góp rất lớn về mặt kinh tế, góp phần giảm thiểu chi phí trong vận
tải thủy giữa hai đại dương. Trong quá khứ, để vận chuyển hàng hóa từ New York
đến San Francisco, thay vì phải vượt qua hơn 22.500km qua eo biển Drake và mũi
Sừng (Cape Horn) ở điểm cực Nam của Nam Mỹ, hiện nay, nhờ vào kênh đào Panama,
việc đi lại chỉ tốn còn 9.500 km.
Ý
tưởng về việc xây dựng kênh đào vượt qua eo đất của Trung Mỹ có từ năm 1534,
khi hoàng đế Charles V của đế quốc La Mã và vua Tây Ban Nha, cho rằng xây dựng
một kênh đào tại Panama có thể làm cho các tàu thuyền lưu thông dễ dàng và
thuận tiện hơn.
Song
mãi đến năm 1880, được khích lệ nhờ sự thành công trong việc xây dựng kênh đào
Suez nối liền 2 đại dương đầu tiên trên thế giới Suez, Ferdinand de Lesseps đã
bắt đầu xây dựng một kênh đào ngang mực nước biển (nghĩa là không cần các âu
thuyền) thông qua tỉnh Panama (khi đó nó là một tỉnh) vào ngày 1/1/1880.
Khởi công 1881, với hơn 44.000 nhân công
Bắt
đầu kế hoạch, các nhân công sẽ đào xuyên các ngọn núi tại điểm thấp nhất,
Culebra (nghĩa là "rắn ở Tây Ban Nha") để xây dựng một kênh cấp biển.
Sau đó, họ phải làm việc cật lực để di dời hơn một trăm hai mươi triệu tấn đất
đá, dọn dẹp hàng tram tấn bùn và đá lở hỗn loạn tại các địa điểm khai quật
khiến công đoạn đào kênh bị chậm lại một cách đáng kể, số lượng nhân công cũng
bị giảm sút nghiêm trọng.
Bên
cạnh đó, việc xây dựng 77 km chiều dài của kênh đào đã vấp phải nhiều trở ngại,
bao gồm bệnh dịch (cụ thể là bệnh sốt rét và bệnh sốt vàng) cũng như các vụ lở
đất. Sáu ngàn người đàn ông đã chết trong năm năm đầu tiên, với con số rất đáng
báo động 350 người chết mỗi tháng. Panama được biết đến như là "bờ biển
sốt". Đến cuối năm 1885, do thiệt hại lớn về nhân lực và sự thiếu kinh nghiệm
của người Pháp, kế hoạch đào kênh Panama bị từ bỏ.
Cuối
cùng, cho đến năm 1904, công trình này đã được Mỹ xúc tiến lại, xây dựng hoàn
thành và bắt đầu mở cửa vào năm 1914. Các tiến bộ trong vệ sinh đã làm cho số
lượng tử vong giảm xuống trong thời kỳ xây dựng của người Mỹ, song vẫn có 5.609
công nhân chết trong thời kỳ này (1904-1914). Tổng cộng, số người chết trong
quá trình xây dựng kênh đào lên tới khoảng 27.500 người.
Panama – Kỳ quan “thép” của thế giới hiện đại
Sự
ra đời của kênh đào Panama đóng góp rất quan trọng trong việc góp phần làm giảm
độ dài tuyến đường biển, tạo thuận lợi trong việc việc giao thương hàng hóa
giữa hai đại dương. Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ đã đặt tên Kênh đào Panama
là một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại nhờ vào quy mô và mức độ của nó.
Trong
quá khứ, chưa có ai từng tưởng tượng đến việc xây dựng một kênh đào Panama
xuyên biển, nổi liền Đại Tây Dương và Thái Bình Dương cho đến khi nó được hoàn
thành và trở thành một trong những kỳ quan “thép” hiện đại thu hút rất nhiều
khách du lịch đến tham quan như ngày hôm nay.
Leave a Comment